Mùa đông là lúc để con người ta cảm nhận được sự ấm áp từ trái tim nhau hơn. Cảm nhận tình người luôn len lỏi từng góc ngách phố phường. Và dễ khiến con người ta thèm muốn một bữa cơm gia đình được trò chuyện sum họp với ba mẹ hơn bao giờ hết.
Đi thật xa để trở về nhà. Mỗi khi có dịp trở về nhà như thế tôi đều nhớ đến GUO, chạy qua ngôi nhà xanh rinh vài món quà về cho gia đình, người thân như một thói quen.
Vì tôi biết GUO cũng đã lâu, vài năm đủ để cả hai hiểu nhau và trao nhau tình người. Hơn là sự xa lạnh giữa người mua và người bán. Bởi cái tình chất chứa trong GUO và chính sự ấm áp lạ lùng mỗi khi tôi ghé đến nhà GUO.
Chắc vì thế mà GUO như trở thành một phần trong 2 chữ Gia đình của tôi. Nơi tôi gởi gắm biết bao kỉ niệm đẹp. Không gian này lúc nào đến nhìn sao cũng dễ gần quá, mà mấy đứa em tư vấn đều vui vẻ nữa. Cho tôi thấy gần gũi lắm!
Thành phố đông đúc và nhộn nhịp như thế này, liệu không biết chỗ nào có thể như GUO không.
GUO à! Vẫn mãi ấm áp như vậy nhé!